Hotline: 0968133153
Tin tức hoạt động được Trung tâm cập nhật liên tục
Tôi dự một đám cưới bất thường ở tỉnh Long An, nơi kế cận vùng Bình Chánh TP.HCM. Một đám cưới vui, đẹp nhưng không khí có vẻ bất thường. Trước khi vào tiệc, bàn nào bàn nấy túm tụm truyện trò, xì xầm chỉ trỏ, nhất là khi cô dâu, chú rể lướt qua khi đang chuẩn bị vào tiệc.
Cô dâu, tuổi chừng đôi mươi, đẹp như không thể đẹp hơn. Nét mặt dạng ngời niềm vui đôi lứa. Chú rể có ánh mắt trẻ trung, tinh nghịch nhưng lại có nét mặt hơi xạm nắng, tuổi như bén ba mươi , hiền và ít nói.
Đến khi hôn lễ bắt đầu thì mọi người hơi ngạc nhiên, mặc dù hai nhà xui gia với nhau ở cùng một địa phương nhưng hôm nay, ông bà xui gia (thông gia- theo cách gọi của miền bắc) là cha mẹ cô dâu không có mặt, thay vào đó, có người em cậu, em ruột mẹ cô gái, tuổi rất trẻ, chắc chỉ ngoài ba mươi lên đại diện cho nhà gái, nom hơi chướng trong khi ông bà cha mẹ của chú rể tuổi đã bén sáu chục.
Năm năm trước, khi cô gái 15 tuổi, cô bỏ học vì nhà neo đơn, mẹ cô khi ấy còn rất trẻ, mới hơn ba mươi tuổi mà đã có ba đứa con, cha thì chăn mướn một đàn vịt dưới Đồng Tháp, ít khi về nhà. Cô gái phải ở nhà chăm đàn em để cha mẹ đi làm.
Bà mẹ cô đi làm theo một nhóm nấu tiệc cho nhà hàng ngoài thị trấn. Có hôm bà về mang theo một mớ đồ ăn khá cao cấp về, những thứ đó là những mâm dư ra do khách mời không đến dự vì nhiều lí do.
Dần dà, ở nhà bà mẹ trẻ này trở thành một điểm nhậu miễn phí rất “dễ thương”. Mọi người đến nhậu chỉ cần đem theo chút bia rượu, còn mồi thì hoàn toàn miễn phí mà lại toàn đồ cao cấp cả.
Cái “Câu lạc bộ” này phát triển đến mức, nhiều khi chủ nhà không có nhà, đám thực khách vô độ vẫn tới “gầy độ” rất xôm tụ. Có khi ăn xong, có người xay xỉn bét nhè, ngủ lại trong nhà.
Trong mớ khách này, có vài người thuộc nhóm công nhân đóng muối vô bao của một tổ hợp bên cạnh. Trong số này có những thanh niên, trung niên thuộc dạng phàm phu tục tử, rượu vào, lời ra và không ít lần chúng đã xàm xỡ, chọc ghẹo cô con gái lớn nhà chủ.
Cô bé rất khó chịu, những lúc quá kích, cô thường chạy sang văn phòng một cơ quan kề nhà như là để tạm lánh nạn, trốn khỏi nơi ồn ã kia.
Tại văn phòng cơ quan này, có một cậu lái xe khoảng đôi mươi tuổi, mới đi làm, cậu khá bảnh trai, vui tính và chững chạc. Những lúc cô gái sang “tị nạn” cậu thường chuyện trò chia sẻ với cô, từ đó họ rất thân nhau.
Có lần, cô gái gặp cảnh dở khóc dở cười khi vài người là bạn của mẹ đến nhậu rồi ngủ lại. Đêm đến có người đi tiểu về, vào thẳng giường cô lăn đùng ra ngủ tiếp, tay chân quờ quạng lung tung.
Cô sang văn phòng kể cho anh tài xế trẻ nghe, anh này đã can dự rất thông minh, anh lo cho chị em cô sang ngủ tạm bên này rồi bí mật tìm chỗ cắt điện nhà cô. Nửa giờ sau, không chịu được nóng nực, lũ bợm nhậu lục tục ra về hết, trả lại yên bình cho mái nhà nhỏ của cô.
Dần dà, cô gái thấy ở anh tài xế trẻ một hình bóng thân thuộc, tin cậy và anh cũng vậy, anh cũng thấy yêu mến, thân thương với mấy chị em cô này.
Cho đến một ngày, lũ bạn nhậu của mẹ cô gái lại đến. Đêm ấy trời mưa dữ rằn. Cô nằm trong buồng nhưng rất khó ngủ vì không khí hỗn tạp trong nhà. Mẹ cô hôm đó có ở nhà nhưng hình như đã bị chuốc bia rượu say mềm. Khoảng hơn mười giờ đêm, những người bạn trời đánh của mẹ cô đã dấn tới một bước nguy hiểm. Một ai đó đã thủ theo một đĩa phim sex, họ cắm vào máy chiếu để coi chung.
Nằm nghe tiếng thở hào hển, tiếng rên rẩm khoái lạc của những cặp đang làm tình trong phim, cô gái không thể ngủ được. Cô suy nghĩ một hồi rồi tính ra nhà ngoài đề nghị các vị khách bất đắc dĩ này thôi ngay việc này.
Nhưng tới nhà ngoài, cô như bị chôn chặt chân ở cửa, trên màn hình là những cảnh cô chưa thấy bao giờ, những đam mê, nhục cảm tràn trề, những làn sóng da thịt uốn lượn như rắn, như mèo đang diễn ra. Cô gái như muốn phát sốt, cô chạy vụt đi.
Sang đến văn phòng bên kia, nơi có người bạn trai mới, chỗ dựa của cô bấy nay, cô ôm chầm lấy anh chàng, siết chặt. Hơi nóng mãnh liệt từ cô đã đốt cháy cậu tài xế. Đêm ấy, họ đã yêu nhau theo kiểu của người lớn.
Sau cái đêm định mệnh này, họ còn đến với nhau vài lần và cô gái đã mang bầu. Khi đến tháng thứ sáu, bụng cô to lên và mọi việc bại lộ. Mẹ cô đến đồn công an trình báo và hai giờ sau, cậu tài xế tra tay vào còng, cậu thụ án hình sự với tội giao cấu với trẻ vị thành niên và vào tù ngồi bóc lịch.
Với cô gái, một thời kỳ khủng hoảng chính thức lên đến đỉnh điểm. Cô đến với cậu tài xế bằng nhận thức khá đầy đủ về cậu ta. Cậu sống điềm đạm, có nghề nghiệp, biết chia sẻ với những khó khăn của cô, cậu khá đẹp trai và rất đàn ông. Nói chung, cô gái đã ngấm ngầm yêu cậu kia. Cái đêm định mệnh, chính cô bị kích động và cô đã kích động tiếp cậu kia tiến tới tình dục, sau đó khi lửa tình đã cháy, là quá trình hai trẻ dâng hiến cho nhau rất tự nguyện, không một lần cậu kia ép uổng, cưỡng đoạt cô.
Cậu đi tù rồi, cô hận mẹ mình kinh khủng. Cô hận mẹ đã tạo nên cái “tổ quỷ” suốt ngày bia rượu để đưa đẩy cô đến nông nỗi này. Cô hận mẹ đã đưa người mình yêu mến, người yêu đầu đời của mình vào tù. Cô ân hận vì đã vì mình mà anh phải đi tù, cô hận vì mình sắp phải sinh ra một đứa con không cha và sẽ vất vả để nuôi nó.
Nhưng, trên hết là tình yêu. Cô kiểm chứng chính tâm hồn mình, cô kiểm chứng tất thảy những kỷ niệm đôi lứa nên cô cũng hiểu rằng cậu tài xế cũng rất yêu cô. Đã đôi lần anh nói, khi em đủ tuổi anh sẽ cưới em và xin việc cho em làm, tránh xa cái môi trường phức tạp kia. Cô yêu anh lắm. Cô mong ngày mong đêm ngày anh ra tù sẽ lấy anh làm chồng.
Tình yếu thơ ngây, trong trắng của bà mẹ gần mười sáu tuổi kia đã được hun đúc bằng hành động. Mỗi tháng một lần, cô dành dụm được ít tiền nào là cô ky cóp, mua quà bánh tìm đường lên trại giam thăm người tình.
Nhiều lần như thế, cán bộ quản giáo nhà giam cũng xúc động, họ để tâm quan sát, tìm hiểu cái gia đình bé xíu, tội nghiệp kia và từ từ họ hiểu, họ có những sự giúp đỡ, động viên cậu phạm nhân đáng thương kia cải tạo tốt và cuối cùng, cậu được đặc xá sau hơn bốn năm cải tạo tốt.
Ngày cậu về cũng là ngày đứa con trai bụ bẫm vừa vào lớp mẫu giáo và cô bạn nhỏ năm xưa đã trưởng thành hơn. Cô đã vào làm việc trong một công xưởng làm bao bì của chị gái cậu tài xế, cô đã ki cóp được dăm chục triệu bạc sau vài năm lao động, chuẩn bị cho đời sống riêng mai sau.
Ngày họ nhà trai đến xin cưới, bà mẹ cô dâu vắng mặt, chỉ có ông bố cô ở nhà cùng vài người bà con nội ngoại tiếp bên nhà trai. Sau khi nhà trai thưa chuyện, ông chỉ ấp úng nói được một lời không thành câu trọn vẹn: Giá mà…
Tuy ông không nói hết lời nhưng ai nấy đều hiểu được ý ông, ai nấy đều có nỗi đồng cảm sâu sắc với ông, ai cũng hiểu nốt phần ông chưa nói: Giá mà câu chuyện tiến theo chiều hướng khác, giá mà bà mẹ cô gái hiểu sâu hơn nguyên nhân, hệ quả của vụ việc là do chính mình gây nên, giá mà cộng đồng gia đình nhà gái có một ai đó là giường cột, thấy được vấn đề để can ngăn bà mẹ trẻ kia, không dẫn đến việc đùng đùng đi tố cáo trước pháp luật thì cái kết hôm nay còn đẹp hơn, hồn hậu hơn.
Ông cha ta nói: cái xảy nảy cái ung. Trong vụ việc này, hầu như tất cả mớ bi kịch nhân sinh, nhất là cái án hơn bốn năm tù của một thanh niên tốt tính, mới vào đời đều này sinh từ cách sống, từ nền nếp một gia đình lộn xộn, bất bình thường gây nên.
Ai đó có thể bình phẩm: nếu như cậu tài xế kia cứng rắn, kiên quyết khước từ nhu cầu của cô bé thì tình hình có thể không lâm vào bi kịch kia. Nay cậu đã phạm pháp, phải chịu trách nhiệm là điều đương nhiên.
Đúng, luận lý này không hề sai. Nó cũng là thông điệp nhỏ gửi đến cho bao nhiêu đấng nam nhi khác. Khi lòng tốt thể hiện không đúng chỗ, khi không tim được điểm dừng trong những đam mê thì việc trả giá gần như một điều không tránh khỏi. Bi kịch thường nặng nề hơn là khi những người trẻ thành tù nhân kiểu này, không được thừa hưởng kịch bản khá đẹp như câu chuyện này mà nó nghiệt ngã hơn thì việc từ một người bình thường trở thành thứ bỏ đi là chuyện thường xảy ra.
Trong câu chuyện này, có những nét khác, khiến ta không thể vận dụng cách nghĩ máy móc như nói trên.
Cuộc sống luôn tồn tại những quy phạm pháp luật. Những quy phạm đó nhằm giữ cho cuộc sống an bình và góp phần điều chỉnh xã hội theo hướng ngày càng tốt hơn.
Nhưng cuộc sống cũng tồn tại nhiều quy luật khác.
Quy luật của những đam mê phát sinh tự nhiên khi các điều kiện sinh học hội tụ đầy đủ.
Quy luật của những điều bất bình thường nảy sinh ra từ những hoàn cảnh bình thường.
Quy luật của những cung cách giải quyết tốt khi hoàn cảnh không tốt.
Vân vân.
Câu chuyện dẫn tới bi kịch nêu trên, vốn không quá xa lạ xo với đời sống xã hội hôm nay.
Con số hàng ngàn vụ tảo hôn xảy ra hàng năm, đồng nghĩa với việc hàng chục, hàng trăm ngàn vụ phạm pháp (tội quan hệ tình dục với người vị thành niên) nhưng không phải ai cũng kéo nhau ra tòa, ra công an tố cáo là điều đáng phải suy nghĩ.
Mỗi vụ việc xảy ra, đều có những nguyên nhân, những đặc thù của nó. Nếu đương sự và những người có liên qua đủ bình tĩnh, thoát ra khỏi những nhận thức chủ quan, những bức xúc nhất thời để tìm hướng giải quyết tốt nhất thì có thể câu chuyện sẽ kết lại không tệ hoặc rất đẹp. Nhiều người đã làm được việc đó.
Xin kể một câu chuyện trăm phần trăm có thực để kết lại câu chuyện này.
Cuối năm 2009 , nếu ai có mặt tại nhà hàng Nam Bộ trên đường Âu Cơ TP HCM, khi ngồi chờ tiệc cưới của một đôi trẻ sẽ không khỏi xúc động khi nhìn trên màn hình lớn đang trình chiếu khúc phim cưới của đôi trẻ. Trong đó có hình ảnh cô gái cầm cà vạt của cậu bé níu chặt và kéo thật lực về phía mình.
Cậu bé trên ảnh, cho dù nhà nghệ thuật có dùng kỹ xảo gì đi nữa cũng không thể làm cậu thoát khỏi gương mặt học trò, đôi mắt trai tơ ngơ ngác, gương mặt trẻ trung thánh thiện như một thiếu niên mười lăm tuổi . Ngoài đời cậu mới mười bảy tuổi. Cô cậu yêu nhau, bị “cướp cò” rồi ‘tổ chức”, đơn giản vậy thôi. Hai họ bàn ra tán vào rồi chặc lưỡi cho qua, túm vào lo cho con cháu. Chuyện đăng ký kết hôn cho hợp thức tà tà vài năm sau làm cũng được.
Sau đám cưới, đôi trẻ vào làm cho một xưởng may thuộc quận Bình Tân, họ có vẻ thuận vợ thuận chồng, chịu khó, khéo tay, làm ăn khấm khá , được sự tin yêu và giúp đỡ của ông bà chủ doanh nghiệp nay sống khá hạnh phúc. Ông bố chú rể, tuổi Bính Ngọ (sn 1966) hiện sống tại xã Xuân Thành huyện Xuân Lộc tỉnh Đồng Nai mà nay hình như đã đạt một kỷ lục về tuổi làm… ông nội. Vị trung niên năm 2010 này mới bốn mươi tư tuổi này đã thành ông nội, nay ông vô cùng hạnh phúc mỗi khi con trai, con dâu và thằng cháu nghịch như quỷ sứ từ TP HCM về thăm mỗi dịp lễ tết.
Giá mà…giá mà ông bà là cha mẹ cô gái nêu trên đầu câu chuyện này cũng có được cách chọn lựa như câu chuyện “ông nội trẻ” này thì hay biết mấy. Và như thế, cậu rể hiền của ông bà, người bạn trăm năm của con gái ông bà, cũng không phải đằm mình trong tù tội bấy nhiêu năm.
Giá mà… Giá mà tình hình tốt hơn.
Nguyễn Huy Cường.