Hotline: 0968133153
Tin tức hoạt động được Trung tâm cập nhật liên tục
Chuyến xe khách từ Chợ Lớn về Cà Mau phát oi nồng lên vì tiếng khóc của một đứa trẻ. Bé gái chừng một tuổi ré lên từng chặp trên tay một nam trung niên ngồi ở giữa xe.
Bên ngoài, một làn mây đen nặng trịch, vần vũ như sà xuống sát miệt sông Vàm Cỏ. Những tia chớp như tạo nên sự rạn vỡ dài muốn choán hết chiều ngang một khoảng trời.
Hành khách trên xe ngoái nhìn cha con anh với vẻ ái ngại.
*
* *
Một cặp tình nhân, đẹp đôi như người mẫu là những người bực bội nhất trong xe, họ ngồi sát cha con ồn ã kia.
Khi tiếng khóc của đứa trẻ càng thảm thiết thì bác tài đề nghị người cha phải dỗ dành đứa trẻ nín. Nếu không, phải mời xuống tìm xe khác, nhà xe sẵn sàng trả lại tiền cho anh ta.
Người cha lặng lẽ gửi con nhỏ cho một cô ngồi cạnh để lấy hành lý, chuẩn bị xuống xe.
Bất ngờ, từ khi sang tay chị kia, đứa bé im bặt.
Chuyến xe nhẹ hẳn đi.
Người ta bắt đầu cảm nhận được cái thanh bình, sự êm ái của một chuyến xe chất lượng cao.
- Chắc cháu ngoan liền hà, anh khỏi xuống xe nữa đi!
Chị bế dùm đứa trẻ nói.
Người cha trẻ ngồi xuống xếp sắp lại giỏ đồ lộn xộn đem theo, lấy mấy thứ thức ăn, để ứng phó khi đứa bé quậy trở lại.
Anh vô tình bốc được cuốn Album, anh tính vứt đi nhưng cô gái trẻ ngồi bên tình nhân kề cạnh vô tình đưa tay đỡ cuốn album. Anh trung niên không có vẻ cho nhưng cũng không muốn giữ.
Cô gái thầm trầm trồ về vẻ đẹp đến sửng sốt của cặp vợ chồng trong ảnh. Người đàn bà chắc là mẹ đứa bé tội nghiệp đẹp đến não lòng. Người đàn ông chính là cha đứa bé, anh chàng lái con phà chở máy cày miệt đồng bằng sông nước Cà Mau có hình trên vài tấm ảnh đã cũ.
Cô gái trẻ giở qua mấy trang nữa. Những không gian hạnh phúc tràn trề, những khung cảnh thần tiên của đôi lứa. - Sao anh bỏ cô ta? - Cô ấy bỏ tôi!
Anh chàng cộc cằn đáp bằng âm hưởng trầm đục của sự thật.
- Cưới nhau được bao lâu?
- Hơn hai năm nhưng yêu nhau sáu năm rồi mới cưới.
- Vậy mà vẫn bị gạt?
- Cô ấy không gạt tôi!
Vẫn âm hưởng cộc cằn, nặng nề.
- Vậy anh gạt cô ta?
- Không ai gạt nhau, người khác gạt cô ta!
- Trời!.
Tiếng tự thán rất thật của cô gái trẻ như buột ra khỏi cặp môi mọng.
Đúng lúc ấy, bàn tay cô bất giác lần giở đến trang ảnh cuối cùng và cô thoáng giật mình, nhìn xéo qua vị tình nhân đang gà gật ngủ.
Cô gập nhanh tập ảnh như sợ ai nhìn thấy.
Chiếc xe rẽ vào trạm nghỉ chân. Bàn ăn của cặp tình nhân xem ra trội nhất đám khách vừa xuống xe. Đó là một bàn tiệc nhỏ với những con tôm nướng vàng ươm, cong cớn.
Một sự cố xảy ra, khiến nhiều người phải quan tâm là cô gái không ăn. Cô mải đùa với cháu bé hay khóc trên xe. Có vẻ đứa bé ưa phụ nữ hơn, nó tham gia tích cực vào những trò chơi với cô gái kia, quên cả ba nó đang ngồi thừ bên cạnh.
Anh chàng tình nhân xẵng với người tình sau khi dỗ dành, cưng nựng vài lần không được, “bàn tiệc” như để cho bốn người ăn vẫn nằm đó, nguội lạnh. Cô gái đẹp quyết định bỏ ăn.
Anh chàng khui một lon bia, ực một hơi bằng kiểu uống giải sầu rồi ném chiếc lon đầy giận dữ vào không gian.
Chặng tiếp theo, không gian cái xe trở nên cởi mở và vui vẻ. Anh chàng một con bỗng trở thành mục tiêu đùa giỡn châm biếm, hài hước, thương cảm của phần lớn hành khách trên xe. Họ thi nhau hỏi và vô cùng lí thú để được nghe những câu trả lời của một con người vừa si tình, vừa vụng về khi yêu, vừa thành thật trong cuộc sống. Trong câu chuyện, anh tịnh không một lời trách cứ cô vợ bạc tình.
- Nếu sau những bão giông vừa qua, giờ cô ấy quay về nhưng gia đình anh kiên quyết chống đối thì tính sao?
- Tôi vẫn lấy vì tôi yêu cô ấy, chúng tôi có nhiều năm sống cho nhau, sống vì nhau nhưng chỉ vì sự cám dỗ nhất thời nên tôi mất vợ. Sai lầm của cô ấy là loại sai lầm dễ mắc, nhiều người có thể mắc chứ không phải chỉ có cô ấy mắc phải.
“Sai lầm dễ mắc” của vợ anh chàng bất hạnh kia chính là trang cuối tập album. Tấm hình chụp một cặp trai gái gần như khỏa thân, bên cạnh vợ anh chàng là một nam diễn viên giàu có, đầy nam tính.
Trời vào khuya, hai cha con côi cút chìm dần vào giấc ngủ.
Bên cạnh, vị “đại tình nhân giàu có” vẫn đang cật vấn người yêu vì hành vi mà anh ta cho rằng đó là xúc phạm anh ta, là biểu hiện chểnh mảng trong tình yêu và anh ta nằng nặc bắt cô nàng xinh đẹp phải xin lỗi anh ta về chuyện bỏ bữa ăn.
- Anh nghe cho rõ đây: người phải xin lỗi là anh. Nhưng xin lỗi cũng chả để làm gì, cuộc sống có vận động riêng của nó. Anh có thể tìm những chọn lựa khác.
- Cô… cô… Anh chàng trở nên mất bình tĩnh, lắp bắp.
- Anh hãy nhìn kỹ cha con người này…
Cô gái hất hàm về phía cha con anh chàng bất hạnh. Người tình của cô nhún vai, tỏ ý bực bội, không hiểu.
Cô gái lần mở tập album, rút tấm ảnh cuối đưa cho anh ta.
Năm phút sau, chiếc xe dừng bánh, con người tráng kiện, đẹp trai bước xuống xe, bỏ dở cuộc hành trình, hình như anh ta chửi làu bàu gì đó khi chân vừa chạm đất.
- Trời ơi!, chị gái nóng tính bỏ uổng quá, phải chi trao lại cho em…
Ai đó giỡn đùa khi cửa xe vừa đóng lại.
Nửa đêm, chiếc xe dừng bánh tại bến cuối.
Giờ này, dù có đa đoan đến mấy cũng là lúc người ta ít quan tâm đến người khác mà tản nhanh về những tổ ấm đây đó trong cái thành phố miền sơn cùng thủy tận này.
Có lẽ, bây giờ, sức nặng của cuộc chia li mới thật sự ngấm vào anh, anh cứ bế đứa trẻ, đứng đó giữa vầng trăng muộn như càng ngày càng gầy guộc trên trời mà không biết phải làm gì.
Thực ra, không phải chỉ có mình anh thấm đẫm nỗi đau và sự hẫng hụt này. Cô gái xinh đẹp, người bạn đồng hành của cha con anh cũng vậy. Cô chưa hết choáng vì cuộc chia li chóng vánh của mình.
Đau đớn hơn, hai giờ đồng hồ vừa qua, kể từ lúc người tình xuống xe cô chìm trong một nỗi thất vọng ghê gớm về… đàn ông.
Cô xinh đẹp. Điều đó được tạo hóa khẳng định.
Nhưng chính vì sự ưu ái đó, cho đến hôm nay, cô đã ba bốn lần chia tay với những người đàn ông mà cô đã hy vọng, đã cống hiến, đã tôn thờ và đã thất vọng.
Chẳng lẽ cô cứ suốt đời cứ phải lầm lỡ, chống trả và quẳng xuống biển những mối tình rẻ mạt được tạo nên bởi sự háo sắc tầm thường của lũ đàn ông hay sao?
Trong giây phút này, cô thầm so sánh với những người bạn trai hào hoa, mã thượng vừa lướt qua đời cô. Họ có chung nhau một điểm, cái điểm khác biệt đó là ghen kinh hoàng, ghen điên cuồng khi mong manh thấy tình yêu có cơ chia sẻ. Trong họ, thiếu hẳn tính điềm đạm, tỉnh táo nhận dạng rõ “kẻ thù” như anh chàng đồng hành tội nghiệp này.
- Này cô…
Cô gái giật mình thoát li khỏi những cảm thức lơ mơ về nhân tình, thế thái.
- Cô cho tôi gửi cháu dăm phút, tôi kiếm cái gì cho vào bụng, hơn một ngày nay tôi không ăn gì…
Anh chàng trầm giọng.
- Nhưng… giờ này còn gì đâu mà kiếm, anh để tôi lo cho…
- Cô đừng nghĩ tôi bỏ luôn con mình cho cô để biến. Tôi bỏ công ăn việc làm cả tháng nay để giành lấy đứa con này…
- Anh hiểu lầm rồi, tôi hiểu anh và muốn giúp anh, vì vậy tôi còn đứng đây với cha con anh, nếu không, tôi đi từ lâu rồi…
- Cô giúp gì tôi!?
- Tôi muốn… Làm vợ anh, anh tin không!?
Cô gái nhìn thẳng vào mặt anh chàng.
Anh chàng không dám nhìn vào gương mặt xinh đẹp, anh lí nhí: “Sao cô chia tay với anh chàng đẹp trai ban nãy bất ngờ vậy!?”.
- Anh ta chính là người trong tấm ảnh ở trang cuối tập hình anh cho tôi đấy!
Anh chàng hơi sững người, ớ ra!.
- Anh không thấy vì anh mải chăm con. Còn tôi, tôi thấy cả những cái nốt ruồi trong cơ thể anh ta. Tôi đã thất vọng vô cùng về đàn ông các anh.
Nhưng, may mắn là tôi thấy anh. Anh chính là hình mẫu đàn ông mà tôi quý trọng.
Ảnh minh họa của Nguyễn Huy Cường
Anh chàng há hốc mồm, chưa kịp phản ứng gì thì bất ngờ con bé tỉnh giấc ngủ. Nó hoảng hốt nhận thấy bốn bề là một không gian lạ lẫm. Nó mếu máo khóc tìm kiếm. Khi ánh mắt chạm vào cô gái, nó mừng rỡ la lên “Mẹ” rồi ôm chầm lấy cô, dụi đầu vào ngực. Hình như cô gái bật khóc.
- Em có đồng ý làm mẹ của con anh không?. Anh chàng hỏi như không thể thật hơn.
Cô gái lườm anh cái lườm đầu tiên, trìu mến, nồng nàn.
Anh chàng gọi một cái taxi. Anh quay sang cô gái đang bế con mình “Ta đi chứ em?”.
- Dạ!
Cô gái ngoan ngoãn, nhẹ nhàng bước vào xe.
Anh tài xế trẻ tuổi vô tình buột miệng khen “Anh chị đẹp đôi quá” rồi đưa tay bấm ổ CD. Trong không gian ấm cúng một điệu nhạc Hoa dào dạt, tha thiết nổi lên.
Con bé con ấp vào lòng “mẹ” ngủ tiếp. - Anh cho nhà tôi tới một khách sạn, nơi nào có đồ ăn khuya ấy nhé, nhà tôi đói quá rồi. Cô gái nói. - Dạ - Người lái xe nhấn ga. Chiếc xe êm ái lao đi.
NGUYỄN HUY CƯỜNG